Người sở hữu nhà kể từ khi bắt đầu sở hữu, phải đóng thuế đất cho địa phương. Thuế này đóng hằng năm, mỗi năm hai lần, hạn chót là ngày 10/4 và 10/12.
Thuế đất ở California là 1% trên giá trị của căn nhà (căn cứ theo giá mà người chủ mua). Nhưng khoản thuế này ở mỗi tiểu bang không giống nhau, ví dụ ở Texas là 3% trên giá trị căn nhà, nhưng nhà ở Texas rẻ. Ngoài 1% do tiểu bang quy định, mỗi địa phương đánh thêm thuế phụ trội. Những khoản thu này được dùng để chi phí cho trường học, bệnh viện, công viên, đèn đường… Các khu dân cư cũ, xây trước năm 1980, tiền thuế phụ trội chỉ phải đóng rất ít, chỉ khoảng 100 USD/năm. Nhưng những khu nhà mới xây, có thể phải đóng từ khoảng 800 USD đến hơn 2.000 USD/năm.
Thuế đất tương đối cao và nghiêm khắc với người sở hữu nhà, nếu không đóng, Chính phủ sẽ phạt. Nếu không đóng phạt, chính phủ sẽ đưa khoản nợ đó vào hồ sơ căn nhà để khi bán, người chủ buộc phải trả. Nhưng nếu sau 3 hoặc 5 năm mà người chủ nhà vẫn không bán nhà, người thu thuế của địa phương sẽ bán đấu giá căn nhà đó. Giá ban đầu chỉ bằng đúng số tiền thuế mà nhà nước cần thu, đôi khi chỉ là hai ba nghìn USD.
Khi mua hoặc bán, người mua hoặc bán phải trả thuế chuyển nhượng. Thuế chuyển nhượng đóng cho cả địa phương và thành phố không cao. Chẳng hạn, căn nhà trị giá 400 nghìn USD chỉ phải đóng thuế cỡ 1.000 USD. Chi phí này thường do sự thương lượng, giữa đại diện người mua và người bán, không bắt buộc bên nào, miễn là chính quyền vẫn thu được thuế. Thị trường nóng, nhà dễ bán, người mua thường xin trả hết, còn hiện nay ở Mỹ, nhà rất khó bán, phần đóng thuế thường do người bán lo.
Những người bán nhà còn phải đóng thuế thu nhập. Tuy nhiên, nếu bán một căn nhà đã mua và ở trên 2 năm, người bán sẽ được hưởng một chính sách miễn giảm. Nếu là người độc thân, khoản miễn giảm có thể lên đến 250 nghìn USD, nếu là người có gia đình, khoản miễn giảm này lên đến 500 nghìn USD. Ví dụ, một người độc thân mua một căn nhà 300 nghìn USD, sau hai năm bán được 600 nghìn, trừ chi phí, nếu tiền lãi dưới 250 nghìn thì không cần phải đóng thuế. Nếu mua căn nhà để kinh doanh kiếm lời thì không được hưởng chính sách này mà phải đóng thuế thu nhập liên bang (11 – 30%) và một khoản thuế tiểu bang, như ở California là 3,33%.
Những người mua nhà ở Mỹ thường phải vay tiền ngân hàng, tiền trả ngân hàng hàng tháng, tiền thuế đóng hàng năm, được Chính phủ cộng vào để giảm thuế thu nhập, loại thuế mà ai đi làm ở Mỹ cũng phải đóng. Đó là lý do, cứ ai vừa được tăng lương cao lại đổi ngay nhà, xe đẹp vì nếu không sẽ phải đóng thuế thu nhập rất cao. Ví dụ, mỗi tháng chủ nhà trả 1.600 USD cho ngân hàng, trong đó tiền lãi là 1.300 cộng với 300 USD vốn gốc (trong 10 năm đầu tiền lãi suất ngân hàng chiếm phần lớn khoản tiền mà người mua nhà phải trả hàng tháng). Cuối năm, ngân hàng sẽ gửi cho chủ nhà một “credit” 14.600 USD. Anh đi làm được 45.000 USD/năm, mức thuế thu nhập phải đóng là 25%, tùy theo số người trong gia đình, chính phủ sẽ xem xét các “credit” để miễn giảm thuế. Nếu đã đóng 14.600 USD tiền nhà rồi, thì thuế sẽ được tính sau khi đã trừ đi khoản tiền nhà này. Khoản khấu trừ này sẽ không áp dụng cho những người có thu nhập từ 160 nghìn USD/năm. Riêng những người kinh doanh thì tất cả các chi phí như đi du lịch, đi ăn với khách, thuê xe… đều được khấu trừ thuế.
NVS – Đầu Tư Quốc Tế sưu tầm